Tôi 28 tuổi, có bé gái mới sinh, vợ chồng tôi sống rất hạnh phúc nhưng điều sắp nói ra đây chắc sẽ khiến mọi người khinh thường tôi. Tôi là mối tình đầu của anh, vì một số lý do chúng tôi chia tay, anh gặp lại tôi và ly hôn vợ cũ. Vì tôi anh đã bỏ sự nghiệp, ba mẹ anh, con trai anh. Anh rất thương con trai, đêm nào cũng mở điện thoại xem hình nó. Từ khi yêu tôi anh bị mọi người nói là kẻ hèn, ích kỷ, anh vì bảo vệ tôi mà luôn bị mọi người chỉ trích. Vợ cũ anh là một phụ nữ xinh đẹp, thông minh, học cao và rất yêu anh. Tôi biết chị ta ghét tôi lắm. Mẹ anh nói với tôi rằng tôi là vợ lẽ, gia đình tôi thấp kém, điều này khiến tôi rất buồn.
Từ lúc anh sống với tôi phải ở nhà thuê. Tôi mang thai anh làm vất vả, có khi làm thêm ban đêm. Tôi biết anh còn đi phụ hồ nữa mà giấu tôi. Có bữa anh cầm bọc trái cây về mà tôi ứa nước mắt. Tôi thương anh, tại sao anh khổ vì tôi thế này? Tôi mà kiên quyết không quay về chắc anh giờ này không phải làm công việc này, lại được mọi người tôn trọng. Có bữa tôi đi dọn hàng về khuya anh chạy đi tìm, nói sợ tôi bỏ anh mà đi như lần trước. Do tôi đã bỏ đi nên anh mới kết hôn.
Tôi chẳng hiểu sao giờ mình lại quay lại để vợ con anh và anh khổ. Tôi không kiềm chế được cảm xúc khi gặp lại anh. Anh giờ đen hơn xưa vì tôi. Tôi buồn lắm, sợ sau này anh sẽ khổ. Tôi có nên ôm con về quê không? Như lần trước anh sẽ đi và sẽ quên tôi, sẽ quay về với vợ con anh thôi. Tôi biết chị ấy yêu anh nhiều lắm, sẽ tha thứ cho anh. Tôi không phải muốn làm người cao thượng nhưng nhìn anh vất vả tôi thấy đau lòng. Tôi viết những dòng này trong cảm giác khó chịu lắm. Anh thì ôm chặt con ngủ, anh đã khổ nhiều vì tôi rồi. Nếu tôi về quê có thể sống qua ngày, còn anh có thể gần con trai hơn, được mọi người tôn trọng, không phải vất vả nữa. Tôi sẽ nuôi con thật tốt, sẽ nói ba nó đã chết nhưng là người đàn ông tốt, rằng con là hình thành từ tình yêu ba mẹ. Tôi sẽ yêu nó thật nhiều và cũng yêu anh đến hết cuộc đời này. Tôi là người cướp hạnh phúc người khác thì sao lại có được hạnh phúc. Anh sẽ đi tìm tôi và sẽ đau khổ vì tôi vài tháng thôi, rồi anh sẽ quên.
Hường
0 nhận xét:
Đăng nhận xét