Tôi 32 tuổi, ly hôn, sống cùng con trai, thu nhập 20 triệu/tháng. Tôi không có tính ăn xài gì, nhưng tất cả tiền làm ra đều lo cho con, tiền đi học, đi chơi, tiền mua đồ chơi, rồi phụ ba mẹ già ở quê, ít khi mua sắm cho bản thân. Tôi gặp được một người cách đây hai năm, quốc tịch nước ngoài, cách sống, đối xử yêu thương tôi đúng như ý tôi mong muốn. Giờ tôi và anh cùng mua một căn hộ để sống cùng, về mặt tình cảm với hai mẹ con hoàn toàn vui vẻ. Có một điều tôi không biết do cách sống của bản thân hay do tính cách anh tính toán chi ly mà nhiều khi tôi lại chạnh lòng. Tính tôi độc lập, không dựa vào ai, có khổ hay thiếu thốn gì cũng tự chịu, không nói ra.
Trước đây một năm tôi phải vay ngân hàng để trả tiền căn hộ mua chung (mỗi người 1/2), hàng tháng luôn thiếu tiền. Còn anh thu nhập sau khi chi tiêu hàng tháng cũng tiết kiệm được 7.000 Euro. Anh tiêu tiết kiệm, không phung phí, nhưng cũng ăn tiêu ở đẳng cấp khác không như tôi. Tôi không nói ra, nhưng tin chắc anh biết hàng tháng tôi thiếu thốn ra sao, vậy mà không bao giờ anh tự đưa một số tiền nào đó để giúp đỡ. Vì tôi không mua sắm cho bản thân nên quần áo giày dép không như phụ nữ khác, nhìn vào tủ quần áo lúc nào anh cũng bảo tôi đi mua sắm nhưng không bao giờ mua cho tôi. Còn tôi mua quần áo cho anh bằng tiền của mình.
Nhiều khi dặn lòng đừng mua nhưng mà vẫn thích tặng anh cái này cái kia. Lúc thấy tôi mua nhiều thứ cho anh, anh sẽ nhẩm tính rồi trả lại tiền cho tôi bằng với khoản ấy. Đôi lúc tôi nghĩ mình đang sống cùng một người vui vẻ tình cảm đó, nhưng họ sống một cuộc sống đủ đầy, còn mình đôi khi hai mẹ con không có tiền mà rớt nước mắt. Nếu tôi mở miệng ra mượn anh thì anh sẽ đưa cho mượn không suy nghĩ, bởi anh nói tôi là gia đình của anh. Giáng sinh anh cũng ở Việt Nam chứ không về nước. Tài khoản anh có bao nhiêu cũng cho tôi hết nhưng tôi không bao giờ đụng tới, con tôi đi học tôi cũng tự lo. Đúng là tôi độc lập nhưng đôi khi có một bờ vai để dựa vào thì cuộc sống nhẹ nhàng hơn.
Các bạn cho tôi lời khuyên để suy nghĩ được nhẹ nhàng hơn hoặc để biết phải thay đổi thế nào. Mối quan hệ như vậy thì tương lai sẽ ra sao? Tôi rất yêu anh và anh cũng yêu tôi.
Vân
0 nhận xét:
Đăng nhận xét